Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Chủ nghĩa cộng sản, 1 câu chuyện tình

(VXH) Có một thực tế ngược đời, là bọn tư bản ngày càng liên kết các nước với nhau thành một khối. Thậm chí như EU còn thành lập nghị viện chung, đồng tiền chung, thuế quan chung và công dân đi lại tự do giũa các nước qua Hiệp ước Schengen ...

Còn các nước khối XHCN còn lại rất chi ít ỏi của phe ta, với lời cụ Kark Marx từng dạy "Giai cấp vô sản toàn thế giới liên hiệp lại" để tiến tới sau này sẽ bỏ biên giới để xây dựng 1 thế giới đại đồng. Rứa mà 2 nước anh - em, đ/c XHCN như môi với răng, lại tranh nhau từng tấc đất, biển đảo ... với đủ mọi thủ đoạn bẩn thỉu nhất, nguy cơ tranh chấp bằng quân sự có thể xẩy ra bất cứ lúc nào. Rồi lại phải nhờ đến tên Sen đầm quốc tế lên tiếng và can thiệp.

Chẵng lẽ bọn giẫy chết lại học và làm theo lời xưa của cụ Marx dạy, còn các nước anh em, đ/c phe ta thì ko mặc dù luôn miệng tuyên bố trung thành với chủ thuyết của cụ.

(LNO) Trên thiên đường, trong 1 giáo đường màu đỏ rất lớn, cùng với biểu tượng búa liềm vàng chóe uy nghi...

Trên ngai, Mác, Ăng-ghen, Lê-nin, Stalin, Trotsky, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh và 1 bọn nữa đang ngồi nghe bọn thủ hạ báo cáo về tình hình dương thế.

Bọn thủ hạ còn chưa báo cáo xong, Mác đã khóc ầm lên, miệng thổ ra huyết, ngất đi, ngã lăn xuống đất. Bọn thủ hạ thất kinh, vội vàng vực vào giường nằm, cấp tốc gọi thái y đến chữa.

Hồi lâu, Mác từ từ tỉnh lại, thấy Ăng-ghen đang ngồi cạnh giường, nắm tay mình, bọn còn lại đều chầu chực xung quanh, nhất loạt nhìn mình với ánh mắt lo lắng.
Mác nói:

- Ta không thể ngờ thế sự lại khó lường quá. Bọn tưởng chết thì lại sống nhăn, liên kết với nhau trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Bọn tưởng sống thì lại tan rã, chết vãn, số còn lại cũng suy thoái, biến chất đến như thế.

Đúng là không thể tin nổi! Thật kinh khủng!

Ăng-ghen nói:

- Đại ca cứ an tâm tĩnh dưỡng, khi nào khỏe hãy lo nghĩ chưa muộn.

Lê-nin nói:

- Xin phép đại ca, cho bọn em đầu thai về lại dương thế để tiếp tục hoàn thành di nguyện của đại ca.

Mác xua tay, lắc đầu, nói:

- Người đáng phải đầu thai, chịu khổ thêm 1 kiếp nữa không phải các ngươi, mà là ta.

Cả bọn giật mình, nói:

- Sao đại ca lại nói thế?

Mác nhìn rồi nắm tay Ăng-ghen thở dài, nói:

- Lẽ ra khi xưa ta và ngươi, thay vì viết Tư bản luận thì nên viết Vô sản luận mới phải.

Cả bọn cùng khóc, nói:

- Xin đại ca ra chỉ, bọn em dẫu có phải xuống địa ngục, vẫn sẽ thực hiện chỉ lệnh của đại ca.

Thế gọi là

Tưởng như khôn quá mà ra vụng
Mấy phen viết lách mất công không

Chưa biết chỉ lệnh ra làm sao, đợi hạ hồi phân giải.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét