Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Về điều 258 BLHS và điều 88 (khoản c) BLHS

1 bài Toán, có thể có nhiều cách giải. 1 bài Văn, có thể có nhiều cách bình...

Suy rộng ra, 1 vấn đề, có thể có nhiều cách xử lý khác nhau... v.v...

Khi làm, người ta sẽ chọn 1 cách, và như vậy sẽ phải loại bỏ các cách còn lại

Vấn đề mình muốn nói ở đây, là khi đã chọn 1 cách và bỏ đi các cách còn lại, là không có gì sai cả.

Vấn đề của Việt Nam, là phát triển và hội nhập, cũng vậy. Có thể có hơn 1 cách.

Có 1 số người, họ thấy rằng đa đảng sẽ khiến Việt Nam phát triển, hội nhập tốt hơn. Họ cổ vũ nó, viết các bài về nó, và để cho người khác cùng xem.

Ta vốn biết, độc đảng và đa đảng là 2 cách làm. Tất nhiên, nếu chọn cách làm như họ, thì Việt Nam phải đa đảng, tức chọn cách 2, bỏ cách 1.

Cũng như Toán và Văn, ở đây cũng không có gì là sai cả, và rõ ràng, không cấu thành tội được.

Nói đó là tội, là phản động và bỏ tù, thì thật buồn cười, ấu trĩ và man rợ.

Từ đó mà suy, điều 258 BLHS hoặc điều 88 (khoản c) BLHS thực sự có vấn đề.

Kết luận. Không sai khi kết luận Việt Nam là 1 đất nước độc tài.

Cá nhân mình không hắt hủi độc đảng hay cổ vũ đa đảng, chỉ là nghĩ sao nói vậy thôi.

Các bạn có ý gì hay thì bổ sung nhé.

(Lê Hoàng) Tiếng Việt vốn đa dạng và phong phú. Cùng một từ nhưng nhiều cách hiểu và diễn giải khác nhau. Điều 258 quy định về hành vi "lợi dụng" quyền để "xâm phạm" lợi ích Nhà nước và công dân. Nhưng như thế nào là lợi dụng? Như thế nào là xâm phạm? Lợi ích Nhà nước là những gì?....Việc không quy định rõ ràng, cụ thể vô hình dung lại dễ bị "lợi/ lạm dụng" để "xâm phạm" quyền công dân. Theo em, không thể xóa bỏ nhưng cần phải sửa đổi, còn sửa như thế nào cho phù hợp là trách nhiệm của những nhà làm luật.

Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

Về cuốn sách Những mẩu chuyện đời hoạt động của Hồ Chủ tịch

(Hỏi) Có phải Hồ Chí Minh đã viết tác phẩm "Những mẩu chuyện đời hoạt động của Hồ Chủ tịch" tự khen mình rồi ký tên là Trần Dân Tiên là để dối trá, lừa bịp mọi người và tự nâng bi mình không?

(Trả lời) Có phải Nguyễn Trãi cùng với Lê Thái Tổ tự xưng mình là người nhà giời rồi sai nghĩa quân lấy mỡ viết lên lá cây hàng chữ “Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trãi vi thần”, là để dối trá, lừa bịp mọi người và tự nâng bi họ không?

Có phải Lý Thường Kiệt cho quân vào miếu thần trên bờ chiến tuyến sông Như Nguyệt giả làm người nhà giời đọc to bài thơ Nam Quốc sơn hà lúc nửa đêm:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Cũng với mục đích tương tự không?

Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

Cù Chính Lan - Đệ nhất anh hùng

Anh hùng Quân đội Nhân dân Việt Nam, liệt sĩ, quê xã Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Con nhà nông dân nghèo.
Cách mạng Tháng Tám 1945, ông tham gia cùng nhân dân lên huyện cướp chính quyền. Rồi vào đoàn thanh niên, vào dân quân xã.
Kháng chiến toàn quốc bùng nổ, ông tòng quân, làm giao liên, ít lâu sau làm tiểu đội trường.
Năm 1951, ông cùng đơn vị tham gia chiến dịch Hòa Bình và được lệnh phục kích ở Giang Mỗ trên đường số 6. Sáu xe giặc, đi đầu là 1 xe tăng, có đại bác, máy bay yểm hộ đến tiếp viện. Ông cùng đồng đội bắn cháy 4 xe rồi ào xuống. Chiếc tăng chạy về hướng Xuân Mai, xả đại bác vào trận địa ta. Ông bám theo xe và quyết tâm hạ cho kì được. Sau đôi ba lần dũng cảm xung phong, cuối cùng ông dùng lựu đạn, đánh chiếc tăng bốc cháy. Ông nổi tiếng với danh hiệu "Anh hùng đánh xe tăng, anh hùng đường số 6" và được thưởng huân chương quân công.
Tháng 2 năm 1952, đơn vị Cù Chính Lan được lệnh đánh đồi Gô Tô. Mở đầu, ông dẫn tiểu đội cắt hàng rào dây thép gai. Đại bác giặc từ các vị trí rót lại. Ông trúng đạn văng mất một cánh tay. Tiểu đội phó đề nghị ông ra, ông vẫn kiên quyết cùng đồng đội tiến đánh lô cốt thứ nhất. Đến lô cốt thứ 2, ông lại bị đạn gãy mất luôn tay kia. Anh em lại đề nghị ông ra, ông nói: "Mình còn chân, vẫn còn đánh giặc được". Rồi trước bão lửa, ông vẫn chiến đấu. Đạn lại cưa cụt một chân ông. Cứu thương chạy đến, đặt ông lên cáng, ông lăn xuống đất, nói:
- Tôi còn mồm, còn chỉ huy chiến đấu được.
Liền dõng dạc hô lớn:
- Hạ đồn to, các đồng chí ơi (Theo báo Nhân Dân).
Triệt hạ đồn, ông lịm dần, tắt thở trên tay đồng đội, mới 23 tuổi.
Nguồn:


Không hề lãng phí, tấm gương của anh đã được sử dụng cho mục đích giáo dục lòng yêu nước cho học sinh lớp 10 ở Quảng Xương 4, Thanh Hóa:


Đề nghị sa thải gấp TBT báo Hà nội mới, khi cho đăng bài có dấu hiệu mù mờ, bóp méo, bẻ cong, xuyên tạc lịch sử, khi có vẻ như chỉ cho phép đại anh hùng của chúng ta gãy có 1 tay:

http://hanoimoi.com.vn/Ban-in/1000_nam_thang_long/18524/ph7889;-cu-chinh-lan

Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

Rõ ràng...


Các bạn kích chuột vào hình để xem hình lớn hơn nhé.

Từ hình chụp ta thấy:

1/ Rõ ràng khi Marx còn sống, ông đã quan niệm CNXH có thể xây dựng trên quy mô toàn cầu, cho dù lực lượng sản xuất ở nhiều nước vẫn còn ở trình độ phát triển rất thấp.

2/ Rõ ràng Marx xem bạo lực là phương thức duy nhất và cổ vũ nó.

3/ Một người bạn trong friendlist của mình đã luận rất hay. Rằng Marx hi vọng, đầu tiên cách mạng vô sản sẽ xảy ra ở các nước phát triển nhất. Các nước đó trở thành CNXH, tạo ra hiệu ứng Domino, kéo theo các nước khác, ở trình độ phát triển thấp hơn, cũng trở thành CNXH, và CNXH phổ cập toàn cầu.

Không rõ trời xui quỷ khiến, cách mạng vô sản đã không xảy ra ở các nước phát triển nhất, hoặc do CNTB đã phát hiện ra phương thức chuyển đổi của Marx, nên đã tìm cách “đánh rắn phải đánh dập đầu”, khiến cách mạng vô sản không xảy ra ở các nước phát triển nhất, khiến chuỗi Domino không thể xảy ra, thì mình cũng không rõ nữa.

Và Nga, khi đó mới thoát thai từ phong kiến, đã không đủ điều kiện chuyển đổi. Ngoại hợp nhưng trong không ứng, nhưng lỡ đâm lao phải theo lao, Lê-nin đành chấp nhận đau thương. Tự mò mẫm lối thoát cho Liên Xô – Đông Âu bằng cách quay về tư bản, bằng chính sách kinh tế mới NEP.

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

Không rõ...

Ở Việt Nam là 69,96%. Không rõ hiện giờ ở Đông Đức, Nga, Liên Xô và Đông Âu, tỉ lệ số dân vẫn tối ngày ca ngợi về sự công bằng của chủ nghĩa Marx, về sự ưu việt của CNXH, CNCS, cùng với việc sử dụng bạo lực cho sự chuyển đổi tất yếu của thế giới trong tương lai là bao nhiêu?

Không rõ họ có nghĩ dân tộc Việt Nam là thông minh hơn họ, khi ĐCSVN đã không sụp đổ như ĐCS các nước khác, trái lại vẫn vững như bàn thạch và kiên định đường lối cũ?

Không rõ họ có nghĩ Việt Nam, hiện đang là thành trì cuối cùng của CNXH, cần phải được nhân loại chung sức bảo tồn?

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

Ukraine – Nga, Việt Nam – Trung Quốc và 17/2

Dễ thấy, Ukraine – Nga, Việt Nam – Trung Quốc, đều là những mối quan hệ môi răng, và “môi hở thì răng lạnh”.

1/ Ukraine – Nga:

Những năm gần đây, nhờ Putin có tài trị quốc, Nga mạnh lên trông thấy. Nhưng có vẻ như Putin đã không dành nhiều thời gian, tâm sức để giúp đỡ Uk, cũng là để củng cố thêm mối quan hệ môi răng rất quan trọng này.

Đó là sai lầm đầu tiên, và cũng là sai lầm lớn nhất. Trong khi kinh tế Nga, nhìn chung ngày một cải thiện, thì kinh tế Uk vẫn vậy, nếu không muốn nói là đi xuống, kể từ sau khủng khoảng kinh tế 2008. Đó là lý do Mỹ và EU có thể thò vòi bạch tuộc chi phối, điều khiển và tạo ra cuộc cách mạng màu lật đổ Viktor Yanukovych.

Sai lầm tiếp theo của Putin, là thay vì chấp nhận mất Uk, thay vì án binh bất động thì lại đi chiếm Crimea nói riêng, đặc biệt miền Đông Uk nói chung. Hậu quả tiếp theo là lãnh đòn cấm vận từ Mỹ và EU, khiến Nga mất đi khả năng xưng đế, mà ngay cả ngôi vương hiện tại, cũng đang gặp phải vô vàn khó khăn.

2/ Việt Nam – Trung Quốc

Vừa giống mà lại vừa khác so với Uk – Nga.

Giống ở chỗ Trung Quốc những năm gần đây mạnh lên khủng khiếp, còn Việt Nam thì vẫn đì đẹt.

Còn khác – và cái này mới quan trọng. Đó là Việt Nam độc đảng, nên Mỹ và EU, để phá vỡ được Việt Nam, chỉ có 2 cách.

Một là sử dụng quân sự. Nhưng muốn đánh phải có lý do chính đáng, và 1 lý do như vậy không dễ kiếm. Thứ nữa, ngay cả khi có lý do, thì 9 năm Pháp, 21 năm Mỹ đã từng cày ở Việt Nam mà không thành công, đủ làm Mỹ suy nghĩ lại. Cuối cùng, ngay cả khi quyết đánh, thì không chỉ phải đánh với QĐNDVN, mà sẽ còn phải đánh với Chí nguyện quân Trung Quốc, khi QĐNDVN đứng trước nguy cơ bị thua nữa.

Hai là sử dụng diễn biến hòa bình, kết hợp bạo loạn lật đổ. Cách thứ 2 này nhàn hơn, đỡ tốn kém hơn nhiều so với cách 1, nhưng đòi hỏi rất nhiều thời gian. Do Ukraine đa đảng, thông tin đa chiều, người dân có thể có cái nhìn đa dạng hơn, tức có nhiều lựa chọn hơn. Mỹ và EU có thể tài trợ cho những đảng thân mình, để chi phối, điều khiển họ thắng cử, hoặc kết hợp bạo loạn lật đổ. Nhưng vì Việt Nam độc đảng, những thông tin bất lợi cho đảng cầm quyền bị hạn chế đi nhiều, khiến dân vẫn tin, vẫn theo đảng cầm quyền hiện nay hơn, hệ quả là khó lật đổ hơn.

Từ đó mà suy, Mỹ sẽ chọn cách thứ 2. Cổ vũ tự do thông tin, quảng cáo sự tốt đẹp của việc đa nguyên đa đảng đến tai người dân trước đã. Sau khi Việt Nam đa đảng, Mỹ sẽ chọn đảng thân mình để tài trợ, chi phối, điều khiển, và sau cùng, thực hiện cách mạng màu.

Nhìn vào chuỗi ta thấy, đa đảng chính là mấu chốt, là mắt xích quan trọng nhất của vấn đề. Chỉ cần Việt Nam đa đảng, thì lật ĐCS chỉ còn là thời gian.

ĐCS cũng biết thế, nên cật lực cho đăng những hạn chế, những mặt trái của đa đảng, cật lực bôi xấu Mỹ và phương Tây, và cũng cật lực đánh bóng mình mọi lúc mọi nơi.

Ukraine, quân đội không liên quan đến tranh chấp quyền lực trong nước giữa những đảng phái. Còn ở Việt Nam, quân đội được thành lập, được nuôi dưỡng, rèn luyện, và được đặt dưới sự lãnh đạo của đảng. Nên bất cứ đảng phái nào khác, muốn lật đảng cầm quyền, sẽ có nguy cơ phải đối diện với quân đội.

Nhưng vì, từ xưa đến giờ, chưa có 1 đảng nào đủ mạnh để ĐCS phải huy động đến quân đội. Chỉ 1 vài cái đảng nhỏ xíu, tự phong, bất tài, yếu sức, ĐCS huy động truyền thông, kết hợp công an thôi cũng đủ dập.

Việc đấu trí giữa 2 bên, sẽ còn rất dài, và có Chúa mới biết cuối cùng ai thắng ai thua.

Cuối cùng. Do Việt Nam khó sập hơn Uk, vì vậy trách nhiệm của Trung Quốc đối với Việt Nam là ít hơn so với trách nhiệm của Nga đối với Uk. Vì Trung Quốc và Việt Nam là đồng minh, tuy bình thường có thể xảy ra những va chạm, tranh chấp, nhưng khi có biến thì lại cấu kết với nhau, nên càng khó trị.

17/2 ít được nhắc đến, cũng vì cả 2 đã, đang và vẫn còn là đồng minh. Nếu sau này Việt Nam đa đảng, 1 đảng khác lên cầm quyền, thì có thể sẽ được nhắc đến nhiều hơn.

Có thể thôi, vì còn phải xem mối quan hệ của đảng đó với Trung Quốc đến đâu nữa.

Bài hơi dài nên dễ xảy ra thiếu sót, rất mong nhận được góp ý từ các bạn.

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

Hồ Chí Minh có thực sự khiêm tốn?


Mình vốn cũng đã từng nghĩ, HCM không khiêm tốn như ban tuyên giáo vẫn nói, như người đời vẫn bảo.

Câu này có từ tháng 2 năm 1960 khi Bắc Nam vẫn còn chưa 1 dải. Nếu đã 1 dải rồi, thì cụ còn phát biểu thế nào?

Đan mạch thằng nào nói anh có ý xuyên tạc, hạ bệ HCM nhé. Anh hiểu đây mới là 1 góc con người thật của cụ và chia sẻ về điều đó, có vậy thôi.

Bonus:

Đảng ta vĩ đại như biển rộng, như núi cao
Ba mươi năm phấn đấu và thắng lợi biết bao nhiêu tình!
Đảng ta là đạo đức, là văn minh
Là thống nhất, độc lập, là hoà bình, ấm no
Công ơn Đảng thật là to
Ba mươi năm lịch sử Đảng là cả một pho lịch sử bằng vàng

Thơ HCM, do HCM đọc vào ngày 5/1/1960, Hà Nội, nhân dịp kỷ niệm 30 năm thành lập Đảng.