Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Suy nghĩ vụn về lịch sử. 30/4/1975 có phải là ngày giải phóng?

Ít nhất về 2 góc độ kinh tế và văn hóa thì hoàn toàn không.

Về kinh tế, xóa bỏ nền kinh tế thị trường, thiết lập nền kinh tế bao cấp, cấm tuyệt đối kinh tế tư nhân, khiến dân tộc khốn khổ khốn nạn, ví dụ:

Nhà mình 1 lần hết sạch tiền, bố mình muốn bán con lợn, thì 3 giờ sáng ông dậy giết lợn, nhét vội vào bao tải, chở ra chợ bán lấy tiền như thằng ăn trộm, sau đó chuồn khẩn trương, nhỡ mà gặp bọn dân quân đi tuần đêm nó tóm được thì thôi rồi.

Về văn hóa, mọi thứ liên quan đến văn hóa tư sản, như để tóc dài, mê nhảy đầm… v.v… đều bị dập, ví dụ:




Sau này cả 2 góc độ ấy đều đã được phục hồi, gọi mỹ miều là “đổi mới”, nhưng thật ra, bản chất là “sửa sai”.

Cũng theo 2 góc độ trên, nói miền Bắc giải phóng miền Nam, phần nào đó là nói ngược, mà phải nói miền Nam góp phần giải phóng tư tưởng cho miền Bắc mới đúng.

Giải phóng nó gồm 2 nghĩa, giải phóng đất đai và giải phóng con người. Làm được cả 2 việc ấy mới đầy đủ ý nghĩa của việc giải phóng. Thế nhưng thực tế chỉ làm được 1, thì không thể gọi giải phóng, mà chỉ gọi thống nhất, như thế là đúng.

Cũng nên nói thêm miền Nam khi đó ti-vi, tủ lạnh, xe máy, ô-tô… v.v… các loại, còn miền Bắc chỉ có xe đạp. Lính VNDCCH nhìn quạt trần tưởng máy chém, rửa mặt trong hố xí bệt, nhìn mông phụ nữ miền Nam thấy hằn quần lót lại nghĩ mông họ có gân… v.v… 1 đằng lạc hậu, 1 đằng văn minh như vậy, thì sao có thể gọi là “giải phóng” được?

Bản thân mỗi chúng ta được sinh ra thôi chưa đủ, còn phải được dạy dỗ cho nên người nữa mới đủ.

Vì thế, từ lâu mình không còn nghĩ 30/4/1975 là giải phóng như sách giáo khoa, như tuyên truyền nữa, mà nghĩ đó là ngày thống nhất (2 miền Nam Bắc).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét