Xưa giờ, XH trải qua nhiều PTSX khác nhau, nhưng vẫn có 1
điểm chung duy nhất, là thằng khôn luôn làm chủ. Cái gọi là XHCN (nếu có) ấy,
thì cũng vậy thôi.
Các bạn có thấy, những nhà tư bản (thời tư bản), những ông
vua (thời phong kiến), những lãnh chúa (chiếm hữu nô lệ) về số lượng người là
cực kỳ ít, trong hàng triệu người mới có 1 không? Ấy thế nhưng cái nhúm bé tẹo
ấy nó lại là quan trọng nhất, quyết định nhất đến sự phát triển của cả thế
giới, mà giáo chủ, cùng nhị vị phó chưởng môn nhân, dù muốn dù không, vẫn phải
xếp cái nhúm bé tẹo ấy thành 1 giai cấp, có quyền lợi đối lập với 1 triệu trừ 1
ấy.
Cái gọi là toàn cầu hóa không phải xu hướng rút ngắn sự
chênh lệch, mà là mở rộng và tăng cường sự cai trị của nhóm người ưu tú thì
đúng hơn. Dân ngu có thể cải thiện trình độ đến đâu đi nữa, thì cái nhóm ưu tú
ấy cũng không dậm chân tại chỗ bao giờ, mà vẫn luôn đi trước cả triệu bước. Làm
sao sự chênh lệch có thể thu hẹp được, khi mà dân ngu tuyệt đại đa số, còn thiên tài thì 1 phần triệu? Làm sao phá bỏ được quy luật tố chất của nhóm ưu tú là
trời sinh, còn số còn lại, thì "nanh chó không thể mọc được ngà voi"?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét